Lúc này đây, e đã sụp đổ hoàn toàn, mệt mỏi về thể xác, u mê về tinh thần. e thấy mình ko nghĩ đc nữa. E muốn trút những tâm sự này với các mẹ, để tìm chút nghị lực sống tiếp theo.Chuyện là chồng e ngoại tình. Cách đây 4thang, chồng e thích cô này, rồi bắt đầu tán tỉnh, tán tỉnh mãi thì thấy yêu cô này tha thiết. Cô này đã có chồng, con. Và cô ta chấp nhận đến với chồng e đã đc gần 2 tháng. Cách đây 1 tuần mọi việc vỡ lở. Trước tiên nói về chồng e, anh là người có trách nhiệm với gia đình, ví như chuyện tiền bạc, sắm sửa anh luôn chu đáo. nhưng về tình cảm, anh là người sống vô cảm, ko biết quan tâm chăm sóc gia đình. NGay cả với con cũng chảng vồ vập gì cả. Gần đây a công tác xa nhà, e cũng nghi ngờ chồng về những biểu hiện bất thường. Nhưng vì e đã quen với sự thờ ơ, vô cảm của chồng nhiều năm rồi. Lúc đầu e còn phản kháng về điều đó, dần dần e lại trả thù bằng cách thờ ơ lại, thế là gia đình e sống rất hiếm niềm vui. Chồng e lại là người xuất thân nghèo khó, mấy năm nay công việc làm ăn thuận lợi cho nên a cũng có tiền và địa vị nhỏ trong xh. A làm việc với ng nước ngoài, thường xuyên ăn uống vui giao lưu với những người khá giả, đến những nơi giải trí khá đắt tiền. E cũng có thể mường tượng đc với môi trường sống thay đổi như vậy cũng ko tránh đc những phút yếu lòng. TRong khi e chỉ loanh quanh với chuyện con cái, công việc của cũng rất lèng tèng, ko có sự giao tiếp nhiều ngoài xã hội. Nhưng a ấy đã yêu 1 cô công nhân trong 1 nhà máy. Anh ấy nói cô ấy ko có gì nổi bật, ko có gì bằng e, cô ấy chỉ xinh hơn e, và ăn nói dễ nghe. A ko thể lí giải đc chuyện này, a thấy a rất yêu cô ta. A kể hết với e là yêu cô ta như thế nào, và còn nói họ chưa có qh TD, họ chỉ ôm hôn. vì họ y nhau chứ ko phải thiếu sinh lý. Vì chồng cô ta phát hiện và dọa giết chồng e, nên chồng e mới trở về thú thật với e và nói muốn quay vềNhưng sự quay về của a ấy làm e đau khổ vô cùng. Lúc mới đầu khi biết đc chuyện này, e ko giữ đc bình tĩnh, đã sỉ nhục a ấy, gọi điện sỉ nhục cô ta. Chồng e chảng hề động viên, xoa dịu e. Chồng e nói: a yêu cô ấy, ko bjo a phủ nhận, còn e tha thứ cho a ko thì tùy. A đã nói thật hết cho e biết để quay về, a sẽ ko quay lại nữa, nhưng phải có time mới quên được. nếu ko tha thứ đc thì a cho e đi. Vậy là e làm đơn ly hôn. Mẹ chồng và mấy người bạn khuyên ko đc bỏ chồng. trong lúc này a ấy ko nghĩ đc nhiều, nhưng a ấy đã quay về hãy cho a cơ hội, vì con e(cháu chưa đầy 2tuooi). Và e cũng nghĩ mìn còn yêu chồng, và thương con nhỏ, và e cố nghĩ ở xh đồi bại này, chuyện NT như là mốt, chồng e vì thích khẳng định mình, thích trinh phục nên mới vậy. E chấp nhận tha thứ.Nhưng tiếp theo là những ngày bản thân a ấy ko làm chủ đc ý thức, a ấy mê muội với tình yêu, a ko thiết tha gì gia đình, cũng ko bjo tỏ ra hối lỗi. A đã cắt đứt liên lạc với cô ta, chuyển công tác. Nhưng a sống như xác ko hồn. E vì ấm ức ko kìm đc lòng, nên đôi khi lại hỏi chuyện cũ, thì anh cũng kể hết với thời độ ngạo mạn, ko quan tâm đến cảm xúc của e. Nên e cũng ấm ức cũng tỏ ra oán trách a ấy. A ấy bắt đầu thay đổi thái độ, a ấy thường xuyên nhắc đến chuyện đó, anh cười ngạo mạn trc mắt e, a ấy làm cho e uất ức và tổn thương. A ko tôn trọng e, cố tình đem chuyện đó ra trêu ngươi e. E biết mình đã tha thứ thì ko đc nói đến nữa, e bắt đầu im lặng và cố gắng sống vui vẻ như thường. Thì a ấy lại ko buông tha, a suốt ngày thờ ơ, ko đoái hoài gì đến vợ con hay công việc trong nhà, a luôn nằm trên giường nghe nhạc, ai hỏi gì cũng cáu. E nói với a chúng ta hãy sống vui vẻ vì nhau, vì con, đừng để con thấy cảnh bố mẹ bất cần. E chủ động làm lành a ấy. thì a luôn gạt e ra, rồi còn nói những câu như: xác ở đây, hồn ko ở đây, chả có cảm giác gì…E bị suy nhược cơ thể trầm trọng, ko ăn uống đc, a cũng ko hề hỏi han…Ko chịu đựng đc tổn thương, e bế con bỏ đi, mẹ chồng e chạy theo níu kéo, rồi bảo: chồng m đã quay về r, m còn muốn gì nữa…m phải nhẫn nhịn mà giữ chồng…E lại càng muốn đi hơn. NHưng bà giằng lấy cháu ôm về, e thì ko thể bỏ con đc, nếu họ giữ con e thì kiểu gì e cũng quay về. Còn lúc đó chồng e nằm thờ ơ rồi vẫn đi làm bình thường như ko có chuyện gì xảy ra.Kể ra thì chuyện quá dài, e giờ đây cảm thấy người chồng của e vừa hèn và đồi bại. e hận, thất vọng, nhưng nghĩ đến cảnh tan nát thì đời mình cũng khổ, đời con mình khổ. mà sống thế này thì cũng quá nhục nhã. Thật là trỏ đi mắc núi, trỏ về mắc sông. Căm hận vì thái độ của chồng. Giá mà a ấy biết lỗi và xoa dịu e, thì e cũng thấy an ủi. Đằng này a trở về mà thái độ ko coi e ra gì cả, E nghĩ mình ko cần phải giữ ng chồng này nữa. E muốn đơn phương nộp đơn ly hôn vì a nói: nếu muốn bỏ tự mà đi làm thủ tục, tôi ko quan tâm. T ko bỏ vợ, nêu bỏ tôi thì tự bỏ. A nói nếu bỏ nhau a sẽ nuôi con vì a có đủ đk nuôi nó, ko cần e chu cấp gì cả, thích thăm con lúc nào cũng đc. Còn ko cho e nuôi thì e sẽ dễ làm lại cuộc đời hơn và vì cv của e hiện nay thu nhập thấp, ko đảm bảo nuôi con. A ấy ko muốn chu cấp hàng tháng, lằng nhằng…E nghĩ nếu ly hôn con e thật là khổ, ở với bố chắc chắn sẽ có mẹ kế. E rất muốn dành quyền nuôi con, và cháu dưới 3 tuôi chắc hẳn ở với mẹ. Nhưng sau này Ở với mẹ, thì mẹ chắc hẳn cũng ko thể sống cả đời ko có đàn ông. Như vậy lại tạo hình ảnh xấu cho cháu. Ở với ông bà thì e ko cam, CÒn sống trong gia đình như thế này, thì liệu còn gỡ lại đc ko? Và với ng chồng nhẫn tâm, vô tình như vậy thì cuộc đời e cũng sống ko bằng chết vậy

Có thể bạn quan tâm  Phát hiện chồng ngoại tình với bạn thân vì tờ tiền trong túi áo