Chị Hạnh Dung kính mến,
Em kết hôn 11 năm, có ba đứa con trai. Chồng em không có trách nhiệm với gia đình. Vợ chồng em phải sống xa quê, nhưng mọi việc trong gia đình một mình em gánh vác. Anh làm nhiều tiền cũng được ít tiền cũng xong, chưa bao giờ anh lo lắng mẹ con em phải đói khổ, cũng chẳng cố gắng phấn đấu cho tương lai các con.
Đợt dịch vừa qua, tụi em dắt con về quê sống với mẹ chồng. Nhưng cuộc sống rất khó khăn ở quê chồng. Em không lo được kinh tế cho gia đình. Còn muốn anh dẫn con đi nơi khác làm ăn thì anh không chịu.
Thất nghiệp anh không lo gì cả. Mẹ của anh nghe tụi em bàn bạc đi nơi khác làm ăn thì bà không chịu. Mà bà không có khả năng lo cho gia đình em. Còn chồng em thì chỉ muốn ở nhà không muốn làm gì cả. Lấy cớ ở nhà lo cho con, đưa đón con đi học.
Nhiều lần em muốn ly hôn, anh cũng đồng ý rồi lại đổi ý. Em thật sự rất mệt mỏi. Muốn ly hôn nhưng lại lo cho hai đứa con ở với ba sẽ khổ. Mong chị cho em lời khuyên.
Huỳnh Thị Thuận
Ảnh minh họa
Em Huỳnh Thị Thuận thân mến,
Đọc thư em, Hạnh Dung có đôi chút thắc mắc: điều gì khiến em suốt 11 năm qua không chỉ chịu đựng một người chồng lười nhác, vô trách nhiệm, mà còn sinh đến ba đứa con trai? Vừa sinh con, vừa một mình gánh vác gia đình, có nghĩa là gánh vác một lúc bốn người đàn ông cả lớn lẫn nhỏ, thì em quả là một phụ nữ… siêu nhân.
Trong 11 năm đó, niềm tin nào, hy vọng nào, sức mạnh nào đã giúp em kéo dài cuộc sống chung? Em đã thử bằng cách nào đó thay đổi chồng, chia bớt gánh nặng trách nhiệm sang vai của chồng hay chưa, hay em cứ âm thầm cố gắng chịu đựng một mình?
Với khả năng tuyệt vời của một siêu nhân cả về sức gánh vác lẫn sức chịu đựng, Hạnh Dung nghĩ em đủ sức một mình làm tất cả mọi thứ, không cần đến sự đồng ý, cho phép hay giúp đỡ của bất cứ ai. Chỉ có điều, em cần phải xác định rõ em phải làm gì để giúp em, giúp các con em có đời sống tốt đẹp hơn.
Việc ấy có thể là cương quyết cho chồng – người chồng mà theo lời em kể có cũng như không – một sự chọn lựa dứt khoát, hoặc em và các con, hoặc tiếp tục chây lười, trốn tránh vô trách nhiệm. Cho một lần duy nhất và nhìn rõ mọi sự muốn/ không muốn trong con người chồng.
Việc ấy cũng có thể là tự em quyết định mọi điều: tiếp tục gánh vác thêm thời gian nữa để chuẩn bị thay đổi triệt để đời sống cho mình và các con, hay dứt khoát ra đi ngay lúc này. Dù có thể vất vả, nhưng chỉ là tiếp tục vất vả chứ không phải là vất vả hơn nữa. Từ đó em sẽ nhẹ lòng, không còn vướng bận hình ảnh một người đàn ông vô dụng mà còn phải nặng lòng cưu mang bên cạnh ba đứa con.
Em cũng có thể khôn ngoan đạt được những thỏa thuận mang hết con theo mình, hay tạm thời chấp nhận xa con, quyết tâm lao vào gầy dựng để có cuộc sống sum họp sung túc hơn sau đó…
Có rất nhiều chọn lựa mà một người mạnh mẽ, quyết tâm và có động lực (là hạnh phúc của chính mình và các con) có thể đặt ra, cân nhắc và tự quyết định; không để những muốn/ không muốn của một kẻ vô trách nhiệm ảnh hưởng lên. Cuộc sống không bao giờ bít lối với những người mạnh mẽ và quyết tâm cả, em ạ.
Hạnh Dung không thể cho em lời khuyên cụ thể, một phần vì những gì em kể chưa đầy đủ, một phần vì không có lời khuyên nào hoàn toàn là đúng trong hoàn cảnh này. Chị chỉ có thể gợi cho em sức mạnh, quyết tâm thay đổi cuộc đời, và lời khuyên của chị chỉ phù hợp với tính cách và khả năng của người cần hành động.
Hạnh Dung
Chia sẻ tâm tư cùng chị Hạnh Dung của Báo Phụ Nữ, mời bạn gửi câu hỏi trực tiếp trong khung “Chat với Hạnh Dung” dưới đây, hoặc gửi về email: hanhdung@baophunu.org.vn